Con ơi ! Khi con còn thơ dại
Mẹ đã mất rất nhiều thời gian
Mẹ dạy con cầm thìa , cầm đũa đễ ăn cơm;
Mẹ dạy con cách buộc dây giầy, chảy lau nước mũi
Những kỉ niệm cùng năm tháng mẹ con mình sống bên nhau
Làm mẹ nhớ thương con da diết
Vì thế, khi mẹ chóng quên, mẹ chậm lời
Con hãy cho mẹ chút thời gian, xin con chờ mẹ chút,
Cho mẹ suy nghỉ thêm...
Cho dù cuối cùng ngay cả định nói gì ...Mẹ cũng quên...
( Bài viết trên tường viện dưỡng lão - Thủy Khởi )
Dẫu ta đi trọn kiếp người
Dẫn ko đi hết những lời mẹ ru
Ầu ơ tháng 7 vào thu
Nhành hoa trên áo nguyện tu đáp đền
...
Cha sanh mẹ dưỡng lượng cù lao
Chữ cù lao biết lượng nào đong
Thờ cha thờ mẹ hết lòng
Đó là chữ hiếu dạy trong luân thường
.,.
Mỗi độ thu sang lá rụng vàng
Ấy là ngày lễ hội vu lan
Bổi hồi thương nhớ cha cùng mẹ
Thổn thức tâm con lệ ngấn tràn
.....
Gà lạc mẹ gà kiu liu chiu lít chít
Con nít lạc mẹ nó khóc tu ngoa
Ngoài đồng nắng cháy lưng cha
Trong nhà mẹ còn phải bôn ba chợ đời
![]() |
Bài viết được đăng bởi : Phạm Thanh Sang |